7 giờ sáng, tôi thức dậy và nhìn vào gương. Tóc đã dài hơn nửa lưng. Nếu tôi không cắt tóc từ hồi tháng 8 thì có lẽ độ dài đã gấp đôi vào tháng 11 năm ngoái. Vậy là một năm đã trôi qua, tròn một năm kể từ lúc tạo ra trang Facebook này và bắt đầu hành trình phản tư, quan sát và cảm nhận thế giới xung quanh một cách sâu sắc và dữ dội.
Tôi vốn đã muốn viết rất nhiều trong lúc nhìn ngắm siêu trăng vào những ngày trước. Nhưng lịch trình công việc bận rộn một cách điên rồ khiến tôi chỉ muốn giữ cho tâm trí thư thả nhất có thể và giữ những suy nghĩ đến thời điểm tôi có thể thật sự ngồi xuống, dù chỉ là 30 phút, để dành sự tận tâm và chăm chút cho những dòng chữ này như nó xứng đáng được có. Bây giờ là 10 giờ 30 phút trưa, và tôi đang nghe Clair de Lune.
Một năm trôi qua dài như một thế kỷ. Một năm chứng kiến nhiều sự chia ly nhưng đồng thời có rất nhiều điều diệu kỳ. Thật khó để tìm được câu từ diễn tả mọi thứ đã diễn ra. Duy chỉ có một từ khiến tôi cứ suy nghĩ mãi khi đọc xong cuốn The Order of Time của Carlo Rovelli vào đầu tháng 11 – “thay đổi”. Rovelli đưa ra một góc nhìn mới về ý niệm thời gian, và nó gắn liền với sự thay đổi. Không có thay đổi thì cũng không có thời gian. Mọi thứ luôn luôn tịnh tiến về phía trước và đó là cách mà sự sống tiếp diễn. Rovelli cũng cho rằng không có khái niệm “hiện tại”, chỉ có quá khứ và tương lai bởi mọi thứ đều không ngừng vận động và thay đổi, bao gồm tâm trí của chúng ta.
Tôi nhìn lại tất cả những sự thay đổi ở bản thân trong một năm qua và nhận ra con người hiện tại của mình đã bỏ con người của một năm trước ở một khoảng rất xa. Hành trình kiếm tìm ý nghĩa của cuộc sống vẫn tiếp diễn. Nhưng ít nhất tôi đã tiệm cận ở điểm nhận thức và chấp nhận hầu hết sự phi lý của cuộc đời, đã tìm ra lời giải đáp cho những màn tự vấn về bản chất con người. Tôi không biết rồi mình sẽ tìm được thứ mình đang tìm vào một năm sau, 5 năm sau hay 10 năm sau, nhưng tôi vẫn sẽ cứ thế kiếm tìm, vẫn sống, hít thở, làm việc, yêu thương, suy tư và đón nhận mọi thứ. Sống để cuộc đời “full of days” như cái cách mà Rovelli dẫn chứng từ Kinh Thánh và kết nối nó với cuộc đời đơn giản nhưng phi thường của ông.
Mỗi ngày tôi đều cật lực làm việc, có những ngày đầu óc và cơ thể căng thẳng đến nỗi tưởng chừng tôi sẽ vỡ ra như một cái bong bóng. Đó là lý do tôi biến mất ở đây trong suốt những tháng qua. Nhưng tôi biết chắc chắn mình sẽ quay trở lại bởi còn rất nhiều kế hoạch quan trọng dành cho nơi này. Và dù không thể trò chuyện hay gặp mặt mọi người nhiều như lúc trước, tôi vẫn nhận được sự quan tâm và ủng hộ của mọi người ở tài khoản cá nhân. Thật sự rất trân trọng và cảm ơn mọi người.
Cảm ơn vì đã ở lại và đã cùng nhau tạo ra rất nhiều mối liên kết diệu kỳ.






Leave a comment